26 sự thật đáng kinh ngạc về lặn biển mà có thể bạn chưa biết!
-
Scuba là một từ viết tắt của “Self-contained Underwater Breathing Apparatus” – “Thiết bị thở dưới nước tự chứa”.
-
Trong năm 1942, Jacques Cousteau và cộng sự Esmile Gagnan đã thiết kế thành công hệ thống van đầu tiên cung cấp khí nén cho thợ lặn, được gọi là thiết bị Aqua-Lung. Ngày nay, nó được biết đến với tên gọi hệ thống mạch hở.
-
Người ta thường nói rằng Châu Á, Biển Đỏ, và Rạn san hô Great Barrier Reef là một số địa điểm lặn tốt nhất trên thế giới. Mọi người luôn quay trở lại để chứng kiến màu sắc đa dạng và các loài động vật đáng chú ý.
-
Nước nhanh chóng hấp thụ ánh sáng. Đó là lý do tại sao các tân binh lặn biển có thể cảm thấy thất vọng vì thế giới dưới nước thực sự trông kém màu sắc hơn một chút so với phim tài liệu truyền hình.
-
Nhiều người lầm tưởng rằng không khí trong các bình lặn là oxy tinh khiết, nhưng oxy tinh khiết sẽ gây ngộ độc cho thợ lặn!
-
Không khí mà thợ lặn Scuba thở thực chất là một hỗn hợp khí nén với điển hình là 21% oxy và 79% nitơ.
-
Đáng ngạc nhiên thay, không khí trở nên độc hại khi bạn lặn sâu hơn 42m. Các thợ lặn công nghiệp và kỹ thuật sử dụng một hỗn hợp đặc biệt bao gồm oxy, heli, và ni tơ (Trimix) trong các giai đoạn lặn sâu.
-
Tình trạng “say” ni tơ, còn được gọi là “narks”, là một triệu chứng xảy ra đối với những người lặn ở độ sâu trên 30m. Áp suất tăng dần làm thay đổi trạng thái của oxy và nitơ, và việc hít thở những khí này ở độ sâu có thể khiến một người cảm thấy say xỉn một cách khó chịu.
-
Các thợ lặn cần được chứng nhận để hít thở các hỗn hợp khí khác, còn được gọi là Nitrox và Trimix.
-
Bệnh Caisson, còn được gọi là bệnh giảm áp, là một ảnh hưởng nghiêm trọng hơn của nitơ khi khí này bắt đầu hình thành bong bóng trong cơ thể của thợ lặn.
-
Bạn có muốn mua tất cả thiết bị lặn phù hợp. Khi bạn mới bắt đầu, bạn nên mua một bộ đồ lặn, chân vịt, kính lặn, một bộ cùm thở, một cùm thở phụ, một bình khí và một chiếc áo BCD. Bạn thường có thể thuê tất cả những thiết bị này từ bất kỳ cửa hàng đồ lặn nào, bao gồm Rumblefish.
-
Các thợ lặn trung bình đốt cháy khoảng 600kcal mỗi giờ ở vùng biển ôn đới. Điều này là do nỗ lực của cơ thể để duy trì nhiệt độ của nó. Trên thực tế, trong khi lặn biển, cơ thể bạn đốt cháy nhiều calo mỗi phút hơn so với nhiều hoạt động thể thao khác.
-
PADI là viết tắt của Hiệp hội những người hướng dẫn lặn chuyên nghiệp và một trong những hiệp hội lặn giải trí nổi tiếng nhất thế giới trong việc dạy các kỹ thuật lặn Scuba an toàn.
-
Sau khóa học PADI Open Water, môn chuyên ngành phổ biến nhất là khóa học Nhiếp ảnh gia dưới nước.
-
Các rạn san hô chứa nhiều sinh vật biển hơn bất kỳ môi trường nào khác. Rạn san hô lớn nhất nhất thế giới là Great Barrier Reef ở nước Úc. Nó lớn đến mức chúng ta có thể nhìn thấy nó từ không gian!
-
Phương châm lặn biển – Chậm và chắc! Quan trọng nhất là thợ lặn phải nhớ không bao giờ xuống quá sâu, và không bao giờ nổi lên quá nhanh.
-
Một quy tắc quan trọng của lặn biển là an toàn. Vì vậy, đừng bị lôi cuốn vào việc mua thiết bị lặn và chỉ đơn giản là đi mà không được đào tạo thích hợp.
-
Giới hạn cho lặn biển giải trí là 30m. Giới hạn lặn giải trí nâng cao được đặt ở 40m. Nhưng nếu bạn muốn đi sâu hơn nữa, bạn cần tham gia một khóa đào tạo đặc biệt hoặc đi cùng một người bạn đồng hành được đào tạo đặc biệt.
-
Theo Diver’s Alert Network (DAN), cứ 211,864 người lặn thì tai nạn mới xảy ra một lần, cho dù lặn có bình dưỡng khí được xem là một môn thể thao mạo hiểm. Không có gì lạ, chấn thương thường gặp khi lặn biển là gãy ngón chân.
-
Khi trẻ được 8 tuổi, chúng đã có thể học lặn thông qua chương trình PADI Seal Team (với Rumblefish).
-
Các thợ lặn người anh trong thế chiến thứ Hai đã sử dụng thiết bị mà họ gọi là “Máy tái tạo Nitrox” ở độ sâu 30m. Đó là một trong những bí mật được giữ kín bởi Hải quân Hoàng gia trong một thời gian dài.
-
Kỷ lục Guinness thế giới về lần lặn Scuba sâu nhất được nắm giữ bởi Ahmed Gabr, người Ai Cập. Anh ấy đã lặn xuống độ sâu 332,35 mét một cách đáng kinh ngạc ở Biển Đỏ!
-
Khi bạn lặn sâu hơn 10m, ánh sáng tự nhiên đã bị hấp thụ đến mức không còn nhìn thấy màu đỏ và vàng. Nếu bạn đang chụp ảnh, bạn sẽ cần đèn pha hoặc một bộ lọc màu đỏ cho máy ảnh của mình.
-
Đội ngũ nghệ thuật đằng sau “Đi tìm Nemo” – một trong những bộ phim hoạt hình Pixar thành công và đáng nhớ nhất – đã không chừa lại bất cứ cơ hội nào. Họ đã tham gia các khóa học lặn với bình dưỡng khí, hải dương học, sinh vật biển và hơn thế nữa để họ có thể hiểu rõ hơn về thế giới dưới nước.
-
Khi bạn nhổ vào kính lặn của mình trước khi lặn, nó sẽ khiến kính lặn của bạn không bị mờ. Bạn cũng có thể sử dụng xà phòng hoặc chất tẩy rửa.
-
Âm thanh truyền dưới nước nhanh gấp 5 lần so với trong không khí. Điều này khiến chúng ta dường như không thể xác định được âm thanh phát ra từ đâu, vì chúng ta dựa vào sự chênh lệch múi giờ giữa hai tai để làm như vậy!
Được tổng hợp từ FactCity và dịch bởi Team Rumblefish